Tuesday, September 9, 2008

Một gay giả nữ người Zinbabwe tiết lộ tất cả

Một gay giả nữ người Zinbabwe tiết lộ tất cả

Xuất hiện trước công chúng trên đôi guốc cao, đôi lông mi cong vút, vũ công giả nữ người Zimbabwe đầy khêu gợi yêu cầu mọi người chú ý. "Tôi là gay, tôi là drag queen (vũ công giả nữ), tôi thích ngủ với đàn ông, tôi yêu thích sự vui vẻ và tôi sinh ra đã là gay," lời của Kudah Samuriwo, đang ngồi hóng mát từ chiếc quạt máy sau một buổi trình diễn nóng bức và nhớp nháp tại nhà hát London.

Trong những năm 90, Kudah là drag queen da màu đầu tiên giành chiến thắng tại cuộc thi sắc đẹp Jacarana Queen, một cuộc thi dành cho những người giả nữ đến từ mọi chủng tộc. Cuộc thi gây ra nhiều tranh luận trong xã hội, vì Zimbabwe vẫn là nước xem DTLA là bất hợp pháp. Cao 1m80, anh bắt chước các diva như Brenda Fassie và Yvonne Chaka Chaka, chính là tên trên sân khấu anh đang dùng.

Đối với tôi, drag queen là một thứ gì đó làm tổn thương hơn là để chỉ một phụ nữ. Tôi tự hào là đàn ông. Tôi là một drag queen bởi vì tôi khác biệt (???)

Kích thích

Thái độ thách thức đã đặt anh vào cuộc chạm trán với tổng thống Zimbabwe Robert Mugabe, người xem người đồng tính không có dòng máu Phi châu. Ông Mugabe đã đặt bút viết gay thì "tởm hơn heo và chó" tại phiên khai mạc Hội chợ Sách Quốc tế Zimbabwe năm 1995.

"Những từ ngữ đó đã làm thay đổi thế giới", Kudah nói. Sau đó anh đã phải chạy tỵ nạn sang Anh Quốc.

Gần bốn năm, anh đã lấy được bằng cấp để làm nhân viên chăm sóc và đang viết kịch bản cho show của anh, Queen of Africa (Nữ hoàng Phi châu). Đó là một tác phẩm đang viết chung với Dipo Agboluaje, nhà biên kịch người Nigeria. Nội dung là những kinh nghiệm vui nhộn, kích động và thường cảm động.

"Tôi không biết Mugabe có việc gì mà phải chống heo và chó, nhưng ông ta ắt phải có cơ quan sinh dục tệ hơn chúng."

"Có lẽ ông ta cũng có gay trong người nên mới đi so sánh như vậy. Các chuyên gia có thể có một mặt (kinh nghiệm) như vậy," đó là những lời lẽ của kịch bản.

Mặc dù phần trình diễn có phần trực tính, Kudah nói rằng anh là người hay mắc cỡ lúc lớn lên, "phải kìm nén không làm những gì tôi muốn làm." Chỉ mới bảy tuổi, anh đã nhận thức được sự khác người của mình, nhưng vì là con trai lớn của một viên chức địa phương, công khai gay trong một xã hội bảo thủ là điều anh không nhắm đến. "Tôi phải là một người thừa tự, một người đàn ông biết đi săn, cho nên khó mà nấp sau váy mẹ." (khó mà sống ủy mị)

Những gián điệp

Kudah mất đi sự trong trắng năm mười bốn tuổi với một ông chú họ, vào đêm mà người này trở về sau cuộc chiến hậu-độc-lập chống lại người Ndebele ở phía nam đất nước. Nhưng anh không quan hệ tiếp cho đến khi anh dời đến sống ở thủ đô Harare, sau khi rời khỏi trường nội trú nơi mà cha mẹ anh phát hiện ra anh là gay. Để trốn cơn giận dữ của cha mẹ, anh đến sống ở Nam Phi nhiều năm. Mãi đến khi anh hơn hai mươi tuổi, việc hòa giải của anh với gia đình mới nối lại, sau khi cha anh mất.

Vở kịch không chỉ ghi lại câu chuyện cuộc đời của Kudah, mà còn thể hiện cộng đồng DTLA kể từ năm 1995 khi họ bị mua chuộc, bắt bớ, đánh đập và thỉnh thoảng bị cưỡng hiếp bởi nhà chức trách. "Kinh nghiệm của tôi rất nặng nề, bởi vì cảnh sát rất tinh ranh. Họ bắt, rồi thả chúng tôi mà không kết án, do đó chúng tôi không cso bằng chứng nào," anh giải thích.

Những sự kiện được Hội Gay và Lesbian Zimbabwe (GALZ) tổ chức thường bị gián điệp của nhà nước theo dõi. "Tôi kết thúc bằng việc ngủ với họ và dạy họ khẩu dâm."

Thần chết điểm danh

Theo Kudah, đó là HIV/AIDS, tác nhân gây ra tại họa khủng khiếp nhất cho cộng đồng gay Zimbabwe, trong đó có nhiều người không đủ tiền mua thuốc kháng virus. Anh nói trong vở kịch: "Tổ chức và tham dự đám tang chiếm một thời gian đáng kể của tôi, vì từng người, từng người bạn hoặc bà con phải đi chào thần chết."

"Chúng ta biết đó không phải là sự nguyền rủa của Thượng Đế trừng phạt chúng ta. Sự ngu dốt đang giết chết nhiều người hơn HIV."

Rốt cục, sự đe dọa thường trực của cảnh sát, và sự khan hiếm xăng dầu đã làm lụn bại doanh nghiệp minibus của anh, chặn đứng bước khởi đầu của anh.

Anh nói sẽ không trở lại Zimbabwe chừng nào tổng thống Mugabe chưa bỏ đi, nhưng anh xót xa cho cuộc sống ngày cũ. "Tôi có một chiếc xe đẹp, tôi có tiền, tôi có bè bạn nói cùng ngôn ngữ với tôi, tôi có một người hầu gái. Tôi đã từng không giặt giũ, thậm chí tôi còn không biết ủi đồ."

Kudah tự nhận mình ngày nay là một nhà hoạt động vì quyền gay và là một "chiến binh tự do" và hy vọng vở diễn của anh một ngày nào đó được trình diễn để anh có thể tiếp tục "cuộc tranh đấu" và một ngày nào đó về quê hương. "Một hoàng hậu phải bảo vệ thần dân của mình, ngay cả khi tổng thống từ chối làm điều đó."

theo Lucy Fleming
BBC News - 10/08/2006

No comments: